Thứ Tư, 29 tháng 7, 2015

Định giá đảm bảo – chéo

     FIRREA cũng tạo cho FDIC quyền được áp dụng phương pháp “định giá bảo đảm – chéo”. Những khoản bảo đảm này có thể được xác định cho các ngân hàng đang hoạt động thuộc cùng công ty sở hữu ngân hàng để bù đắp cho những tổn thất đối với quỹ bảo hiểm FDIC gây ra bởi sự phá sản của các ngân hàng khác thuộc cùng công ty sở hữu đó. Những khoản bảo đảm như thế đã được thu từ các công ty, ví dụ như: Bank of New England Corporation Boston, Southeast Bancorp of Miami và First City Bancorporation of Texas trước khi nó được Texas Commerce Banshares mua lại (bây giờ là thành viên Chase Mahattan/Chemical Banking Corporation of NewYork).

     FIRREA đã cấu trúc lại FDIC, phân chia quỹ bảo hiểm thành Quỹ bảo hiểm ngân hàng (Bank Insurance Funđ-BIF) và Quỹ bảo hiểm hiệp hội tiết kiệm (Savings Association Insurance Fund-SAIF). Quỹ thứ 2 là để bảo hiểm đối với các hiệp hội tiết kiệm và cho vay. Luật mói quy định cả hai quỹ bảo hiểm phải tăng dần số tổ chức nhận tiền gửi được bảo hiểm liên bang, nhằm tăng dự trữ của quỹ này lên ít nhất 1,25% của tất cả các loại tiền gửi được bảo hiểm. FIRRA cho phép tổ chức tiết kiệm và cho vay được chuyển đổi thành ngân hàng thương mại nếu chúng có thể đáp ứng các tiêu chuẩn quy định.

Định giá đảm bảo – chéo

     Cho tới năm 1996,1997, sự ủng hộ của công chúng dường như đang tạo tiền đề cho việc loại bỏ sự khác nhau trong mức tư bản hoá và mức phí do Quỹ bảo hiểm hiệp hội tiết kiệm (SAIF) và do Quỹ bảo hiểm ngân hàng (BIF) quy định. Các sửa đổi mới cũng đổng thời xoá bỏ những khác biệt quan trọng giữa ngân hàng và các tổ chức tiết kiêm và cho phép hoạt động hợp nhất của hai loại tổ chức hợp nhất này. Luật quỹ bảo hiểm tiền gửi năm 1996 áp dụng phương pháp đánh phí một lần đối với tiền gửi của các tổ chức tiết kiệm để nâng tỷ lệ dự trữ bảo hiểm lên 1,25% giá trị của tất cả các loại tiền gửi được bảo hiểm đến năm 2000, cũng như với quỹ bảo hiểm ngân hàng. Mục tiêu cuối cùng của Luật quỹ bảo hiểm tiền gửi là hợp nhất Quỹ bảo hiểm ngân hàng và Quỹ bảo hiểm tiết kiệm vào năm 1999, không nhất thiết phải chờ tới khi sự khác biệt giữa điều lộ ngân hàng và điều lệ các tổ chức tiết kiệm được loại bỏ.


Đọc thêm tại: